thuyfnhien
Tổng số bài gửi : 92 Registration date : 21/04/2014
| Tiêu đề: Re: Vọng cảnh đài Thu 29 May 2014, 06:58 | |
| - nguoitruongphu đã viết:
Ta ! Vẫn ! Còn ! Yêu! Ta nhớ một người chẳng thích ta …. Ta yêu liều mạng chấp trăng tà Ta mơ nệm ấm hòa sương khói Ta ước chăn êm quyện nắng nhòa Ta hiểu tại nghèo duyên chịu lẻ Ta đành chịu khổ phận tay ba Ta còn tuổi mộng vui ong bướm Ta vẫn thầm mong ẳm dáng ngà Vẫn! Vẫn nhớ một người thuở bén môi Vẫn hay tư lự đứng trông ngồi Vẫn không quên được lời ngon ngọt Vẫn phải ôm hoài giọng đắng môi Vẫn biết yêu em lòng ngớ ngẫn Vẫn tin tình ấy dạ bồi hồi Vẫn còn níu kéo nuôi hy vọng Vẫn mộng năm dài ta có đôi Còn! Còn nhớ chăng em những buổi chiều Còn mưa giông gió đợi người yêu Còn canh từng phút mơ bao thứ Còn đứng đếm giây ước mọi điều Còn hứa dưới trăng nghèo chẳng thán Còn thề trên biễn khổ không kêu Còn đây đường củ,chung tay nắm Còn chút hương xưa thấp thoáng kiều... Yêu! Yêu mãi vầng trăng thuở ấy rồi Yêu chiều lộng gió nhớ đôi môi Yêu nàng chọn tặng hoa hồng đỏ Yêu ấy lựa dâng cúc trắng xôi Yêu nắng nguyện thề chờ đợi rước Yêu mưa hò hẹn được song đôi Yêu nhiều ai nở gieo cay đắng Yêu lỡ lầm đường chết chịu thôi........ 29.10.12
ANH… KHÔNG… CÒN… THƯƠNG… Anh à, phố vẫn ngậm ngùi trôngTừ lúc anh đi quạnh quẽ lòngGiọng hát anh còn ru lá nõnMôi cười anh đã lạnh trời đôngAnh hoài xa vắng đau lòng nhớAnh mãi không về nát dạ mongPhố đã chờ anh mòn mỏi thếBao lần anh hẹn đến rồi không...***Không thể ngăn dòng nước mắt tuônLâu không gặp gỡ hắt hiu buồnKhông chung lối mộng nhanh mờ nắngKhông hẹn đường tơ chóng nhạt sonKẻ ở không tìm con nắng lạNgười xa không tính cuộc vuông trònKhông gần nhau được nhờ hoa bóiMay rủi đời không biết có còn...***Còn hoa ngủ muộn giữa trời sươngCòn nắng trên đồi bối rối vươngBướm trắng còn quen vờn dẫn lốiChim xanh còn biết hát đưa đưa đườngCòn trăng trêu ghẹo lêu bêu nhạtCòn gió bông đùa rả rớt suôngQua ngõ không còn quanh quẩn nữaƠi người, không biết có còn thương...***Thương nhớ hình như cũng nhạt xanhNiềm thương thưa thớt quẩn quanh mìnhThương vì trăng lạnh đêm heo hắtThương bởi hoa buồn gió mỏng manhBao kẻ thương tìm duyên đổi phậnMình em thương bỏ phận trao tìnhThương không vồn vã nhưng lòng thậtEm mãi thương dù vẫn biết anh... |
|