HẠ MÃN
Nghiêng chiều vạt nắng tỏa ngoài song
Lặng lẽ tầng mây phủ ráng hồng
Kỉ niệm ngày nao hờ hững ngóng
Ân tình tháng cũ mỏi mòn trông
Dằng dai nỗi quạnh hiu hồn rủ
Khốn khổ đời chia rũ rượi lòng
Hạ mãn Thu hồi se sắt trải
Ai người thưởng nguyệt giữa trời Đông
Thu Phôi Pha