Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
EM CHIM HÁT HAY QUÁ by mytutru Today at 18:09

ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Today at 11:03

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Today at 08:05

Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:20

Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Yesterday at 11:42

Một thoáng mây bay 13 by Ai Hoa Yesterday at 11:39

Chết rồi! by Ai Hoa Yesterday at 11:31

LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Sun 05 May 2024, 11:06

Tranh Thơ Viễn Phương by Viễn Phương Fri 03 May 2024, 19:13

Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Fri 03 May 2024, 16:27

Người Em Gái Da Vàng by Viễn Phương Fri 03 May 2024, 06:36

Mái Nhà Chung by mytutru Thu 02 May 2024, 00:38

Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Wed 01 May 2024, 21:49

7 chữ by Tinh Hoa Tue 30 Apr 2024, 10:59

5 chữ by Tinh Hoa Sun 28 Apr 2024, 22:27

Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:56

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:51

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:46

Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:48

Trụ vững duyên thầy by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:34

THIỀN TUỆ (diệt trừ đau khổ) by mytutru Tue 23 Apr 2024, 00:07

Nhận dạng phụ nữ giàu có by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:36

Bức tranh gia đình by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:09

Mẹo kho thịt by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 07:29

SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 23:01

Trang Họa thơ Phương Nguyên 2 by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 22:56

Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 21 Apr 2024, 06:38

Mức thù lao không ai dám nghĩ đến by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 11:28

KHÔNG ĐỀ by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:00

Cách xem tướng mạo phụ nữ ngoại tình, không chung thủy by mytutru Tue 16 Apr 2024, 11:59

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 Ở không

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3 ... 10 ... 18  Next
Tác giảThông điệp
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Fri 15 Mar 2013, 09:01

Trở về Saigon hơn tháng mới thấy rõ con người tôi đúng là hư hỏng. Ngày nào cũng đi từ sáng sớm đến gần khuya mới mò về. Đi kiểu như vậy thì dĩ nhiên ba bữa cơm đều ăn ở bên ngoài. Kết quả là hình như ốm đi thêm một chút nữa. Đưa tay lên sờ mặt cũng thấy mất hết mớ thịt bầu bĩnh. Nhưng biết làm sao bây giờ, đã quen với kiểu sống như vậy rồi, về nhà sớm chán chết đi được.

Dự định đi Dalat tan thành mây khói. Tan cũng chẳng sao vì hình như quyết định đi chỉ là một phút bồng bột. Bù lại thì đang có kế hoạch đi Thái và Nha Trang. Có lẽ năm nay sẽ đi thêm 1 nơi nữa, đi theo kiểu ba lô du lịch bụi. Điểm đến sẽ là một nơi nào có bãi biển đẹp và nhiều thức ăn ngon. Giờ mới thấy độc thân thiệt là sướng, muốn đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm, đứa nào ý kiến ý cò... tát vỡ mồm, haha.

Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Tue 02 Apr 2013, 17:47

Ở không quả thật là chán. Chán đến ngấy cả cổ. Hằng ngày, việc cần tôi làm ở công ty chỉ lặt vặt vài thứ. Xoẹt tí là xong. Còn lại thì tiêu thời gian vào truyện. Kho truyện trên net quả là vô tận. Nội đi xem tựa đề thì xem cả ngày cũng chưa hết. Tôi lại bắt đầu quy trình cóp-dán-in để tối về có cái giải khuây.

Người ta thấy cách tôi làm việc thì bảo tôi sướng. Được trả lương để ngồi đọc truyện và chat. Ơ, có phải tôi muốn thế đâu. Công việc chưa đến thì biết làm sao. Người ta cũng chẳng thể kiếm ra việc khác để giao cho tôi khi mà tôi đang ở trong tình trạng chờ đợi một cái khác sắp đến.

Ngày nào ăn trưa ở căn tin tôi cũng gặp thằng em trai của ex. Lúc đầu tôi còn chào hỏi qua loa nhưng dạo sau này tôi tịt hẳn. Giả lơ như không nhìn thấy. Thằng bé rụt rè đó cũng chẳng dám phản ứng gì. Thật ra thì có chuyện gì đâu để mà nói. Ngay cả bây giờ gặp anh nó tôi còn không biết nói gì nữa là.

Kể ra thì lâu lâu tôi cũng có nhớ về anh thằng bé chút chút. Ký ức của tôi vẫn đẹp. Vẫn thấy đằng ấy là người tốt xứng đáng để cho các cô gái kết hôn. Rất tiếc tôi không có may mắn đó mà thật ra tôi cũng thầm cám ơn ông trời vì tôi đã không kết hôn. Tôi sợ cuộc sống có quá nhiều trách nhiệm dù rằng trách nhiệm chính là lý do để con người ta tồn tại.

Từ ngày về lại SG tôi không vào yahoo để chat nữa. Thế là có người bóng gió bảo tôi có bồ mới, rồi còn làm thơ trách móc. Cứ làm như thất tình tôi đến nơi vậy. Hình như chat cũng có thể gây được tình cảm ấy nhỉ? Mặc dù ngôn ngữ tôi dùng chỉ toàn dùi đục chấm mắm nêm thế mà có người khi thiếu nó lại thấy buồn cơ đấy (Vái trời cho người ấy đọc thấy những dòng này, haha).



Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Thu 11 Apr 2013, 08:24

Một buổi sáng tôi vào mạng. Thấy friendlist chat có nick của một cậu bé quen sáng đèn. Chợt để ý câu status của cậu ấy: "Cơ hội chỉ mở ra cho những ai dám ước mơ và theo đuổi ước mơ của mình". Câu này tôi nghe hoài, có vẻ lý thuyết nhưng hình như đã đúng trong nhiều trường hợp. Xem kỹ location của cậu bé thì thấy đang ở Anh. Năm năm trước, cậu bé này là thực tập sinh chỗ tôi làm. Cậu chỉ đến thực tập khoảng một tháng và tham gia vào một dự án quan trọng của công ty tôi ở thời điểm đó. Ngày ấy, tôi làm việc với nhóm ở tư cách người hỗ trợ và là nhân vật nữ duy nhất. Cả đám khi ấy đều đồng loạt gọi tôi là Ms. Beautiful T. để cố ý làm tôi lúng túng nhưng cậu ấy lại không gọi tôi như vậy. Cậu ấy rất hiền, có vẻ khờ nữa. Thỉnh thoảng bọn tôi hay nói chuyện qua skype với nhau những vấn đề linh tinh ngoài công việc. Năm năm không gặp, có vẻ cậu ấy đã thay đổi. Nhìn tấm hình trên avatar, tôi thấy cậu ấy chững chạc ra nhiều và hình như đã là một người đàn ông trưởng thành thật sự. Ừ nhỉ, tôi bây giờ cũng đã già rồi, đâu còn ai dám gọi là Ms. Beautiful T. nữa thì cớ gì không để cho một cậu nhóc lớn tướng trở thành người đàn ông trưởng thành chứ?
Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Tue 23 Apr 2013, 15:29


Mắt tôi đang díu lại. Có lẽ vì quá mỏi. Dạo này tôi đọc khá nhiều. Vừa xong quyển này lại chộp sang quyển khác. Cái sự đọc của tôi hình như chỉ đang là lấp thời gian trống chứ chẳng phải muốn bổ sung kiến thức gì. Tôi vẫn tranh thủ những lúc rỗi rảnh trong giờ làm để đọc Biên Niên Ký Chim Vặn Dây Cót. Nó đúng là một tác phẩm đáng được ngợi khen nhưng tôi nhận ra rằng hầu hết các tác phẩm của Haruki đều quá sâu sắc. Nó đi đến tận cùng những suy nghĩ sâu thẳm nhất của con người. Tôi đọc chỉ đế chiêm ngưỡng cách xây dựng cốt truyện, cách dùng từ ngữ chứ để nói tác phẩm đã thể hiện tư tưởng gì thì tôi hoàn toàn mù tịt. Trình độ triết lý của tôi không đến mức đó.

Tôi đi sang phòng thằng mập. Mập đang ngồi nói rổn rảng gì đó với đám nhân viên. Tôi vòng ra sau lưng nó, đứng nhìn bầu trời đang bao trùm một màu xám ngoét qua cửa kính. Trời buồn thật. Bây giờ chỉ mới tháng tư mà đã mưa. Nhìn kiểu trời này tôi luôn liên tưởng đến bầu trời ở Đà Lạt. Chả hiểu sao sự ẩm ướt sũng nước của Đà Lạt lại in sâu vào tiềm thức của tôi đến thế. Phải chăng vì nó đại diện cho một cái buồn mà không từ ngữ nào diễn tả nổi.

Tối qua tôi với thằng mập lại đi rong. Sau giờ làm chúng tôi đi ăn bún bò. Tôi bảo nó rằng tôi thèm bún bò. Mà đúng là tôi thèm thật. Sáng dậy đã ăn và tối lại muốn ăn. Sở thích ẩm thực của tôi khá phong phú. Có lẽ do tôi đã sống quá lâu ở Sài Gòn. Sài Gòn là nơi mà đủ thứ món ngon vật lạ được chào mời một cách tưng bừng và tập tính cố hữu của dân Sài Gòn chính là "sống để ăn". Ăn bún bò xong bọn tôi tấp vào một quán nước ở ngã tư gần đó. Tôi ngồi trên chiếc ghế cao lêu nghêu kê sát vỉa hè, nhìn xe cộ ngược xuôi và nhâm nhi trà sữa. Cuộc sống ở Sài Gòn là vậy. Quá rỗi rảnh để tiêu tốn thời gian vào hàng quán. Tự dưng tôi thấy không biết mình có phù hợp với cuộc sống này hay không? Phải sống như thế nào mới gọi là đúng?

Đôi khi tôi cũng thấy sợ chết. Ở tuổi 30 thì đã có ít nhất 1 lần người ta nghĩ đến cái chết. Có những cái chết đột ngột, có những cái chết từ từ và những cái chết tự nhiên. Tôi luôn tự hỏi mình sẽ chết theo kiểu nào và bao nhiêu tuổi thì tôi sẽ chết. Khi chết thì có nghĩa thể xác tôi đang chiếm giữ không còn khả năng nuôi dưỡng linh hồn tôi nữa và sau đó thì tôi sẽ phải làm gì? Tại sao tôi không hiện diện trong một thể xác nào khác mà lại ở trong thể xác này? Tôi cảm thấy những sự việc xung quanh cuộc sống này đang diễn ra hết sức mơ hồ. Liệu có một giả thuyết hay lời giải thích nào có thể làm thỏa mãn nhưng thắc mắc của tôi không?
Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Sat 01 Jun 2013, 09:44

Có những điều, khi người khác nói ra cảm nghĩ của họ, tôi nghe chỉ để mà nghe chứ tôi hoàn toàn không hiểu. Đến khi chính mình trải qua điều đó, tôi mới thấy thấm thía. Cách đây hơn một năm, một anh bạn đã nói: "anh không thích có con, có con cực lắm, chơi với cháu vui hơn". Khi ấy tôi đã không hiểu. Tôi không có ý niệm gì về việc có con hoặc chơi với cháu. Đơn giản là tôi đã quen sống tự do một mình. Thế rồi khi đi công tác 6 tháng về lại Sài Gòn, tôi dọn về sống với gia đình đứa em. Lúc này, tôi mới biết sống gần người thân là như thế nào. Tất nhiên là sẽ hiếm khi có sự yên tĩnh để ngồi viết lách hoặc đọc sách nhưng bù lại thì không lúc nào tôi cảm thấy cô đơn. Đặc biệt là thằng cháu. Sự lanh lợi của nó đã phá tan bức tường tôi dựng lên hồi nào giờ với suy nghĩ "không thích con nít". Nó học lớp 2, cao gần bằng tôi, nặng kí hơn tôi, ăn nhiều gấp 3 lần tôi. Mỗi tối, khi tôi đi làm về, nó kể đủ thứ chuyện bằng cái giọng liếng thoắng yêu không thể tả được. Đã vậy còn huơ tay múa chân đủ các kiểu. Ở trường học được câu đố gì mới là thể nào buổi tối trước khi đi ngủ cũng đem ra để đố. Những câu đố rất ngô nghê kiểu con nít:
- Con đố dì có đứa học sinh đi tới trường gặp con cò mù sao nó quay về?
- Dì hông biết, khó quá, con giải đi.
- Cò mù là cò không thấy. Cò không thấy là thầy không có.
Nó lười biếng đọc truyện nhưng lại khoái nghe người khác đọc. Nó thường nài tôi đọc "Chuyện con mèo dạy hải âu bay", để rồi sau đó ôm bụng cười khục khặc ở đoạn tả con mèo đen to đùng mập ú.
Chính thằng cháu đã làm tôi phải suy nghĩ liệu tôi có thích có một đứa con của riêng mình hay không? Với những điều thú vị do con nít đem lại thì có con là một việc đáng làm nhưng nếu xét theo khía cạnh của đứa nhỏ thì nó có thích làm con của tôi không? Xét lại bản thân, thật sự tôi không thể nói tôi hài lòng về cuộc đời của chính mình. Cuộc sống có nhiều trách nhiệm và ràng buộc không thể tránh khỏi. Thật sự tôi không muốn tạo ra thêm một con người để buộc nó vào với những thứ mà tôi đang chán ngán. Có lẽ chơi với cháu cũng đủ vui rồi.

Có một chuyện khác mà đến bây giờ tôi cũng lại mới hiểu điều người khác đã nói với tôi từ rất lâu. Khi ấy người ta nói: "anh muốn em là mối tình mà anh không thể nào chạm tới được". Đại loại là như vậy. Lúc đó tôi đã nghĩ "rõ là dở hơi, làm gì có cái thể loại tình cảm không thể chạm tới được chứ". Nhưng khi đọc xong The Thorn Birds thì tôi đã hiểu là có thứ tình cảm đó. Rất muốn chạm đến nhưng không thể nào chạm đến được, rất muốn sở hữu nhưng không thể nào sở hữu được. Cuộc đời quả là đau khổ. Không hiểu vì can cớ gì mà người ấy lại muốn đem tôi vào vòng khổ đau như vậy. Đúng là gian ác.
Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Fri 05 Jul 2013, 07:32

Mới phát hiện Trần Thái Hòa trở lại facebook. Chắc mình cũng nên sign up account để follow up anh í chứ nhỉ? Thấy mấy câu status của anh í dễ sương quá đi mất :heart: 
Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Mon 16 Sep 2013, 11:11

Dạo gần đây, tôi nhận thấy đầu óc mình không còn nhanh nhạy như trước. Nó chây ì ra như một đống bùi nhùi khó bảo. Tôi không tài nào bắt nó nhớ được những việc cần ghi nhớ nếu không được xếp vào hàng "high priority". Thật sự tôi không biết vì đâu mình lại như vậy. Càng ngày tôi càng thờ ơ với tất cả. Những mối quan hệ nếu không thật sự cần thiết thì sẽ không duy trì. Cũng không muốn mở rộng quan hệ để thêm bạn mới mặc dù tôi biết nếu tôi chịu quảng giao thì sẽ có rất nhiều bạn bè. Trong khi người ta hăm hở tiến về phía trước thì tôi đang hãm dần tốc độ của mình. Tôi đang muốn thu hẹp sự có mặt của mình trên nhiều phương diện. Tôi muốn mình từ từ biến mất trong suy nghĩ người khác một cách thật tự nhiên đến lúc chẳng còn ai nhớ đến tôi nữa. Có lẽ một ngày nào đó sẽ đến lúc mọi thứ phải kết thúc. Tôi muốn kết thúc một cách nhẹ nhàng, thanh thản, không vướng bận. Đôi khi tôi nghĩ việc không lập gia đình của mình hóa ra lại là điều may mắn. Nó có nghĩa tôi không nợ nần gì ai và cũng chẳng ai nợ nần gì tôi.

Người nhà tôi vẫn không hiểu tại sao tháng nào tôi cũng phải đi gặp bác sĩ, cũng chẳng biết vì sao tôi không muốn ra nắng. Nguyên nhân của sự tránh nắng cũng có thể giải thích bằng việc da tôi quá trắng và tôi sợ đen. Nhưng còn việc đi gặp bác sĩ thường xuyên thì rất khó để tìm lời giải thích hợp lý. Một người cô quen với gia đình vừa bị phát hiện ung thư vú đã di căn, có lẽ chỉ còn một hai năm nữa. Mọi người cảm thấy chua xót. Tôi không thích nếu như mình phải nhận sự chua xót như vậy. Thế mới biết con người ta khi sống phải đối mặt với nhiều vấn đề, nếu tâm lý không tốt thì rất có thể sẽ bỏ cuộc. Bỏ cuộc theo bất kỳ tôn giáo nào thì đồng nghĩa với việc làm sai trái và phải xuống địa ngục. Tôi đã từng thấy người khác bỏ cuộc và sự kiện đó đến bây giờ vẫn còn lẩn quẩn trong đầu tôi với những câu hỏi "tại sao?" mà chẳng ai có thể giải thích nổi. Càng ngày tôi càng thấm thía câu nói mà cách đây 7 năm, tôi đã đọc trên bia mộ của một người con gái 25 tuổi: "Làm người thật khó!"
Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Mon 07 Oct 2013, 11:17

Hồi xưa, tôi có bạn trai là một người mang 2 tính xấu thường thấy của đàn ông: hút thuốc và uống rượu. Lúc đó tôi chẳng quan tâm đến vấn đề này mặc dù những đứa bạn gái của tôi đều đặt ra tiêu chuẩn không quen bạn trai có hai thói trên. Thậm chí, tôi còn cảm thấy điều đó thể hiện sự nam tính của anh ấy. Mỗi lần ngồi uống cafe, nhìn anh ấy đốt thuốc, tôi luôn tự hỏi anh ấy đang nghĩ gì nhỉ? Có lẽ những người đàn ông hút thuốc đều thu hút phụ nữ ở điểm khi họ cầm điếu thuốc trên tay và nhìn xa xăm, người phụ nữ ngồi bên cạnh anh ta dường như cảm thấy mình đang đánh mất anh ấy, cứ như khoảnh khắc đó anh ấy chẳng còn thuộc về mình nữa. Tôi dần dần đâm nghiện mùi thuốc lá. Loại thuốc mà anh ấy hút được đem về từ Áo, tôi không nhớ rõ hiệu của nó nhưng mùi khói của nó thì dễ chịu hơn so với những loại thuốc thường thấy ở VN. Anh ấy cũng thường uống bia. Hầu như không ngày nào không uống. Mỗi lần hai đứa đi chơi ở phố hay nhà người quen, chỉ cần đếm số chai rỗng trên bàn thì tôi biết lúc nào phải kéo anh ấy ra về. Tính xấu duy nhất của anh ấy là khi say sẽ nói nhiều. Thật ra những vấn đề anh ấy nói chẳng ảnh hưởng gì đến ai nhưng nó sẽ bị lặp đi lặp lại cứ như mụ đàn bà lắm mồm. Ai đó từng nói con người ta khi say thì bao tính xấu sẽ lộ ra hết. Cũng đúng. Lần duy nhất tôi say là lúc tôi và anh ấy chia tay được một thời gian. Tôi muốn biết cảm giác khi say sẽ như thế nào nên đã thử uống thứ nước mà anh ấy thường uống. Kết quả là tôi đi không nổi, phải có người đưa về và tôi khóc sướt mướt suốt đoạn đường về nhà. Cuộc tình với anh ấy đã lấy của tôi nhiều nước mắt nhất nhưng nó cũng khiến tôi cảm thấy yêu thương chân thật nhất. Có lẽ, trong cuộc đời con người ta ai cũng có một mối tình khiến mình luôn hoài niệm và day dứt. Tôi mừng là mình đã từng có một mối tình như vậy.
Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Tue 15 Oct 2013, 09:00

Sáng ngủ dậy thấy lưng ê ẩm. Dấu hiệu của cái gọi là "già rồi". Mà cũng có khi do lâu ngày ngồi chết dí một chỗ, bỗng dưng một buổi beautiful sunday chạy ra công viên quơ chân múa tay nên mới ra cớ sự. Bọn thằng mập rủ đi tập "gym". Bây giờ Sài Gòn có rất nhiều phòng tập, phổ cập đến từng địa bàn dân cư. Gần nhà tôi cũng có một "gym" kha khá lớn, chạy xe ngang thấy thiên hạ tập tành đông đúc rất ư chi là thể dục thể thao. Người nhà tôi thì bảo nên tập thể dục thẩm mỹ để tránh bị đàn ông dòm ngó. Thường ở mấy phòng "gym", nam nữ tập loạn xạ chung với nhau, nhiều chị em phụ nữ sẽ ngờ ai ngại nặng ngại. Thiệt ra tôi cũng không thích vụ "gym" cho lắm. Tập với những cái máy, mà những cái máy đó trước mình có hằng trăm người tập, mồ hôi của họ bám những bộ phận cầm nắm của máy và rồi tới lượt mình. Nghĩ tới đã thấy ớn da gà. Ấy là tôi tưởng tượng vậy thôi chứ để bữa nào đi theo bọn thằng mập đến phòng "gym" mới biết thực hư thể nào.

Cuối tuần mập rủ đi picnic nhân dịp sinh nhật của cu cậu. Tôi chả hiểu thế quái nào cái đám được rủ toàn con gái. Mà khổ nỗi không có ai trong số đó là người trong mộng của cu cậu mới chết chứ. Cứ cái đà chơi với con gái kiểu này thì phải còn ế nhão nhệ ra thêm nữa. Nhưng nếu mập mà có girl rồi thì chắc là tôi cũng sẽ hơi buồn. Buồn vì chả có đứa nào cùng đi ăn hàng ăn quán, cũng chả có đứa nào đi cafe nghe nhạc cùng, cũng chả có đứa nào cuối tuần quởn quởn rủ ra hồ bơi bì bà bì bõm. Buồn thì buồn nhưng giữa cái buồn chút xíu của mình và sự vui vẻ cả đời của thằng em thì phải câm lặng nuốt nỗi buồn vào trong thôi, he he.
Về Đầu Trang Go down
unikey

unikey

Tổng số bài gửi : 428
Location : Somewhere
Registration date : 22/11/2012

Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13Wed 23 Oct 2013, 21:30

Tối. Thấy buồn buồn. Kiểu buồn vu vơ, buồn của chẳng hiểu vì sao tôi buồn hoặc biết vì sao tôi buồn nhưng có giải quyết được gì đâu. Thôi kệ tía nó! 

Lúc trước tôi thường viết. Giữ thói quen viết mỗi ngày. Nhưng bây giờ tôi lại ít khi thấy muốn viết. Không biết có phải khi càng già người ta càng trở nên "lầm lì" hơn hay không. Chuyện vui chuyện buồn thường chẳng muốn nói ra. Đơn giản là vì người ta ngày càng sống độc lập, càng độc lập thì càng phải tự giải quyết vấn đề cá nhân. Ngẫm lại tôi thấy mình cũng có bạn thân, nhưng là bạn bè trong công việc, trong đi chơi, trong đàn đúm chứ chẳng phải bạn để chia sẻ buồn vui. Tóm lại là bạn chỉ để gặp nhau lúc tào lao xí đế chứ còn lúc buồn hình như tôi chẳng cần ai. Không biết trạng thái này có được gọi là stress không nhỉ?

Khi buồn, khi thất vọng, khi chán chường thì người có thể vỗ về ta, làm cho ta cảm thấy an lòng nhất chính là mẹ. Tung tăng bay nhảy bên ngoài đến khi ôm đầu máu chạy về thì đúng là cần sà vào lòng mẹ để thấy mình còn ít nhiều giá trị, không phải đến nỗi là "đồ bỏ". Mỗi khi buồn tôi thường gọi cho Má tôi. Gọi chỉ để nghe Má tôi huyên thuyên chuyện này chuyện nọ, từ chuyện con mèo con chó đến chuyện cây xoài cây mít. Má tôi nói và tôi chỉ ậm ừ nghe. Lúc nào cũng vậy. Tuy là mẹ con nhưng chúng tôi không giống nhau về tính cách. Má tôi xởi lởi, dễ gần, dễ bắt chuyện còn tôi thì ngược lại. Có lẽ tôi giống ba mà đúng ra thì tôi giống cả hai người. Cũng có những điểm tôi giống má như thích nghe nhạc, đọc sách, thích những thứ tào lao chẳng nên cơm gạo gì, nói tóm lại là rất ư viển vông. Ba tôi thì khác, thực tế, dễ chịu, sao cũng được nhưng rất rõ ràng. Cái gì đã ghét thì ghét suốt đời. Đôi khi tôi cũng thấy mình có tính đó. Cái gì đã khiến tôi thất vọng thì không bao giờ tôi có thể mở lòng mình ra được nữa. Tôi sẽ tránh đụng chạm vào nó đến mức cao nhất có thể, nhất là những tổn thương tình cảm trong mối quan hệ con người.

Có những lúc tôi ước mình rời bỏ thành phố này, đến một nơi hoàn toàn xa lạ, không người quen và bắt đầu lại tất cả từ đầu. Ở nơi đó, tôi sẽ sống với người tôi yêu, chỉ cần 2 chúng tôi là đủ. Đừng ai quan tâm chúng tôi như thế nào, đẹp xấu, già trẻ, giàu nghèo gì thì cũng mặc kệ chúng tôi, không cần quan tâm xã hội nghĩ gì và tiêu chuẩn gia đình là gì. Nhưng để làm được điều này thật chẳng dễ, trốn đi như thế chỉ giống phường trốn nợ. Đang yên bình bỗng dưng một ngày đẹp trời biến mất không một dấu vết, cứ y như một nhân vật trong "Người tình Sputnik", biến mất mà không ai hiểu lý do tại sao. Ố ồ, nghe rất ư chi là tiểu thuyết siêu thực.
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Ở không - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ở không   Ở không - Page 2 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
Ở không
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 18 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3 ... 10 ... 18  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: VƯỜN VĂN :: Tùy bút, nhật ký, truyện ngắn-