. Nói Đi Anh
Anh cứ mãi ... nói lời muôn thuở
Để em quên khúc dở dang xưa
Nói đi anh hỡi dẫu thừa
Dẫu cho kiếp số đẩy đưa chẳng ngừng
Em khôn lớn ... chẳng còn như trứng
Được cưng chìu chập chững vào yêu
Phải chăng vì đắng cay nhiều ?
Nên Tim hiểu được những điều thế nhân
Đã hiểu được ... sao còn ngớ ngẩn ?
Để con tim thơ thẩn vào mơ
Người ơi ! anh có đứng chờ ?
Hay mình em bước đường "Thơ" mịt mùng
jacaranda
Đứng cùng tháng năm
Anh đã đứng với cùng năm tháng
Đã hoài mong bóng dáng người xưa
Sao trời lặn, mọc lưa thưa
Bình minh rực rỡ vẫn chưa quay về.
Gió bất chợt tư bề xoáy lốc
Bụi mịt mù ẩn hốc mắt mơ
Tìm em kí ức trang thơ
Gửi em vạn nụ hôn hờ đắm say.
Lòng ngơ ngẩn mây bay đỉnh núi
Ngắm sao trời hận tủi tơ duyên
Bao giờ hữu phận bình yên
Tròn mơ vẹn ước - truân chuyên chẳng nề!
-SD-