Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Today at 08:52

5 chữ by Tinh Hoa Yesterday at 22:27

Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 16:16

Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 11:01

Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:56

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:51

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:46

LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:55

Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:48

Trụ vững duyên thầy by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:34

Mái Nhà Chung by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:33

THIỀN TUỆ (diệt trừ đau khổ) by mytutru Tue 23 Apr 2024, 00:07

Nhận dạng phụ nữ giàu có by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:36

Bức tranh gia đình by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:09

Mẹo kho thịt by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 07:29

SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 23:01

Trang Họa thơ Phương Nguyên 2 by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 22:56

Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 21 Apr 2024, 06:38

Mức thù lao không ai dám nghĩ đến by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 11:28

KHÔNG ĐỀ by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:00

Cách xem tướng mạo phụ nữ ngoại tình, không chung thủy by mytutru Tue 16 Apr 2024, 11:59

Ở NHÀ MỘT MÌNH by Phương Nguyên Tue 16 Apr 2024, 09:59

HÁ MIỆNG CHỜ SUNG by Phương Nguyên Sun 14 Apr 2024, 13:29

Trang thơ vui Phạm Bá Chiểu by phambachieu Fri 12 Apr 2024, 15:48

Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Fri 12 Apr 2024, 15:32

Chết rồi! by Phương Nguyên Fri 12 Apr 2024, 13:57

ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Thu 11 Apr 2024, 17:43

THẬN TRỌNG SIÊU LỪA by mytutru Wed 10 Apr 2024, 20:33

Không đánh, không mắng, không phạt, không có học sinh ưu tú by Trà Mi Wed 10 Apr 2024, 11:45

KHÓ NGỦ by Phương Nguyên Wed 10 Apr 2024, 01:46

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 57 thành ngữ Trung Hoa

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next
Tác giảThông điệp
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Lực bất tòng tâm   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Thu 30 Oct 2008, 16:41

Lực bất tòng tâm


Ý của câu thành ngữ này là chỉ người sức lực yếu kém, không thể làm công việc mà mình mong muốn.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Hậu Hán thư – Truyện Ban Siêu”.
Thời Đông Hán, Ban Siêu theo lệnh Minh Đế dẫn theo mấy chục người đi xứ sang Tây Vực, đã lập nên nhiều công trạng to lớn. Năm tháng trôi qua, bất giác Ban Siêu ở lại Tây Vực đã được 27 năm trời. Khi ông mới đến Tây Vực còn là tuổi tráng niên, còn bây giờ thì tuổi đã cao, sức khỏe ngày một suy yếu. Người đã già rồi rất mong muốn lá rụng về gốc, ông đã viết một bức thư bày tỏ lòng nhớ quê da diết của mình, rồi sai con trai đem về nhà Hán, dâng lên Hòa đế Lưu Triệu xin điều ông về kinh thành.
Nhưng bức thư trình lên đã lâu mà nhà vua cũng chẳng để ý tới. Sau đó, em gái của Ban Siêu là Ban Chiêu lại viết một lá thư dâng lên nhà vua, nhấn mạnh niềm mong muốn của anh mình. Trong thư có mấy câu như sau: “Ban Siêu là người cao tuổi nhất trong số những người cùng đi Tây Vực, nay tuổi đã ngoài 60, sức yếu lắm bệnh, mái tóc bạc phơ, mắt mờ tai kém, chân tay bủn rủn, đi đâu cũng phải chống gậy, nếu chẳng may xảy ra bạo loạn, thì sức lực của Ban Siêu không thể nào chiều theo ý muốn của mình nữa. Như vậy, trên thì phương hại đến công trị vì lâu dài của nhà nước, dưới thì hủy hoại đến thành quả do các bậc trung thần không dễ mà giành được, thực là đau lòng lắm thay”.
Bức thư của Ban Chiếu đã có hiệu quả, Hòa Đế hết sức xúc động trước lời lẽ trong thư, bèn lập tức truyền chỉ điều Ban Siêu về nhà Hán. Ban Siêu về tới Lạc Dương chưa đầy một tháng thì bệnh tình nặng thêm rồi qua đời, hưởng thọ 71 tuổi.
Hiện nay, người ta vẫn thường dùng câu thành ngữ “Lực bất tòng tâm” để ví về hiện tượng sức yếu, không thể làm được những công việc mà mình mong muốn.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Lục lực đồng tâm   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Thu 30 Oct 2008, 18:01

Lục lực đồng tâm


Ý của câu thành ngữ này là chỉ mọi người cùng đồng tâm hiệp sức, đoàn kết nhất trí.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Mạc Tử - Thường Hiền Trung”.
Vua Kiệt – nhà vua cuối cùng của triều nhà Hạ là một tên bạo chúa. Ông hoang dâm vô đạo, hung ác tàn bạo, khiến dân chúng sống cảnh cơ cực lầm than, tiếng oán trách dậy đất. Nhà Thương là một nước chư hầu nhỏ nằm ở phía đông nhà Hạ. Vua Thang nước Thương là một vị vua thông minh, ông đã liên lạc và hợp sức với các nước chư hầu, chiêu nạp hiền sĩ để chuẩn bị lật đổ ách thống trị của vua Kiệt triều nhà Hạ.
Một hôm, có người mách với vua Thang nhà Thương là Y Doãn đang sống ẩn cư ở vùng ngoại ô nước Tân. Vua Thang nghe xong mừng như nhặt được của báu, bèn lập tực sai sứ giả đem them nhiều của cải châu báu đến mời Y Doãn. Sứ giả đi mời đã hai lần, nhưng đều bị Y Doãn từ chối. Vua Thang thấy vậy bèn tự mình đến mời. Y Doãn rất cảm động trước tấm lòng thành khẩn của ông, nên đã quyết định ra giúp ông lật đổ ách thống trị của triều nhà Hạ.
Dưới sự ̣giúp đỡ của Y Doãn, nhà Thương ngày càng trở nên lớn mạnh, khi thời cơ diệt trừ nhà Hạ đã chín mùi, vua Thanh nhà Thương khởi binh tiến đánh triều nhà Hạ. Trước khi xuất quân, vua Thang đã đọc một bài văn cáo trước toàn quân. Bài văn cáo viết: “Vua Kiệt nhà Hạ tội ác tày trời, trời đất không thể dung tha, nay trời đã sai khiến Y Doãn trợ giúp ta, bảo ta cùng đồng lòng hợp sức với ông để trị vì thiên hạ. Các tướng sĩ phải gắng sức chiến đấu, giúp ta hoàn thành sứ mệnh do trời pho thác”.
Sau khi hai bên giao chiến, quân sĩ nhà Thương tỏ ra rất anh dũng thiện chiến, khiến quân lính nhà Hạ không sao chống cự nổi, cuối cùng bị đánh tan tác phải bỏ chạy tháo thân. Do vua tôi nhà Thương và Y Doãn cùng chung sức chung lòng, nên cuối cùng đã lật đổ ách thống trị tàn bạo của triều nhà Hạ.
Hiện nay người ta vẫn dùng câu thành ngữ “Lục lực đồng tâm” để ví về hiện tượng nhiều bên hoặc nhiều người cùng chung sức chung lòng.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Lưỡng bại câu thương   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Thu 30 Oct 2008, 18:02

Lưỡng bại câu thương


Ý của câu thành ngữ này là chỉ trong cuộc giành giật, cả hai bên đều bị tổn thương, chẳng có bên nào được lợi cả.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Sử ký - Truyện Trương Nghi Liệt”.
Thời Chiến Quốc, hai nước Hàn Ngụy giao chiến với nhau đã được hơn một năm, mà vẫn chưa phân thắng bại.
Tần Huệ Vương muốn xuất quân can thiệp việc này, mới triệu tập quần thần lại hỏi ý kiến. Các đại thần đều có ý kiến khác nhau, khiến Tần Huệ Vương chẳng biết quyết đoán ra sao.
Bấy giờ có một người nước Sở tên là Trần Chẩn mới kể truyện Biện Trang Tử giết hổ cho vua nghe: “Một hôm, Trang Tử nhìn thấy hai con hổ ăn thịt một con trâu, ông đang định rút kiếm ra đâm chúng, thì người hầu bàn trong quán dịch vội ngăn ông lại nói: Hiện nay chúng đang mải ăn, nhưng đến lúc ăn ngon miệng rồi thì chúng tất tranh nhau, mà đã tranh giành nhau thì tất cắn xé nhau. Sau đó thì con hổ to hơn sẽ bị thương, con hổ nhỏ sẽ bị cắn chết. Đến lúc đó, ông ra tay đâm chết con hổ bị thương kia, há chẳng phải có tiếng tăm cùng lúc giết chết hai con hổ sao. Biện Trang Tử nghe lời nói này thật có lý, bèn dừng tay ngồi đợi xem, cuối cùng quả nhiên đúng như vậy, ông một lúc giết chết cả hai con hổ”.
Kỳ thực thì Trần Chẩn đã ví hai nước Hàn Ngụy là hai con hổ, khuyên nước Tần hãy đợi khi hai nước này đã thương vong nặng nề rồi mới xuất quân, thì sẽ chẳng khác gì Biện Trang Tử ngồi không mà được lợi. Tần Huệ Vương nghe xong vô cùng mừng rỡ, bèn làm theo ý của Trần Chẩn, tạm thời không xuất quân để chờ đợi thời cơ.
Hiện nay, người ta vẫn thường dùng câu thành ngữ này để chỉ hai bên đều bị tổn thường trong tranh chấp, chẳng được ích lợi gì.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Lưu ngôn phi ngữ   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Thu 30 Oct 2008, 18:03

Lưu ngôn phi ngữ


Ý của câu thành này là chỉ những lời nói vô căn cứ được lưu truyền trong xã hội, mà phần lớn là những lời gièm pha vu vạ, gây xích mích đối với người khác.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Sử ký - Liệt truyện Ngụy Kỳ Võ An Hầu”.
Năm 154 trước công nguyên, người cháu của Đậu thái hậu triều nhà Hán là Đậu Anh, do có công nên được Hán Cảnh Đế phong làm Ngụy Kỳ Hầu. Còn người em cùng mẹ với Hoàng hậu Vương Thị là Điền Phân lúc này chỉ là chức Lang Quan.
Về sau do Vương hoàng hậu thường xuyên khen ngợi Điền Phân trước mặt Hán Cảnh Đế, mới được nhà vua phong làm Võ An Hầu. Mấy năm sau Đậu thái hậu qua đời, Đậu Anh trở nên thất thế, còn Điền Phân thì được phong làm Thừa tướng.
Bấy giờ các quý tộc trong triều đều quay sang nịnh hót Điền Phân, duy chỉ có tướng quân Quán Phu là vẫn giữ quan hệ mật thiết với Đậu Anh.
Năm 131 trước công nguyên, Điền Phân tổ chức lễ thành hôn với con gái của Yến Vương, các đại thần trong triều đều đến chúc mừng. Khi Điền Phân chúc rượu trong buổi tiệc, đám khách khứa đều tới tấp rời chỗ quỳ lạy dưới đất. Nhưng đến khi Đậu Anh đứng lên chúc rượu thì chỉ có mấy người rời chỗ, còn phần lớn tỉnh bơ như không.
Tướng quân Quán Phu thấy vậy vô cùng tức giận, bèn chê trách hành vi này của các đại thần. Điền Phân thấy Quán Phu lăng nhục các vị khách của mình thì vô cùng giận dữ, liền bắt giam Quán Phu cùng gia tộc của ông. Đậu Anh xin với Hán Cảnh Đế tha tội cho Quán Phu, nhưng Vương thái hậu biết được liền bức ép vua bênh vực Điền Phân, nhà vua đành phải bắt Đậu Anh giam vào ngục.
Sau đó, Quán Phu bị xử tội chém cả họ. Đậu Anh biết được tin này muốn tuyệt thực tự sát.
Nhưng sau đó có tin đồn rằng vua không muốn giết ông, nên lại ăn uống trở lại. Nhưng lúc này có khá nhiều tin đồn nhảm vu khống Đậu Anh truyền vào trong cung. Hán Cảnh Đế nổi giận tin là thực liền chém chết Đậu Anh.
Hiện nay, người ta vẫn thường dùng câu thành ngữ “Lưu ngôn phi ngữ” để chỉ lời gièm pha sau lưng người.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Mãn thành phong vũ   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Thu 30 Oct 2008, 18:08

Mãn thành phong vũ


Ý của câu thành ngữ này là chỉ cảnh sắc mùa thu hoặc đêm xuân trong mưa gió.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Lãnh trai dạ thoại” của Huệ Hồng triều nhà Tống.
Tạ Dật và Phan Đại Lâm người triều nhà Tống là hai người bạn tri kỷ. Tuy hoàn cảnh gia đình họ neo đơn, bần hàn, nhưng đều là thi sĩ rất nổi tiếng trong làng thơ lúc bấy giờ. Mặc dù nhà họ cách xa nhau, nhưng lại rất hợp ý nhau và thân như anh em một nhà, họ vẫn thường xuyên thư từ qua lại thăm viếng và trao đổi về nghệ thuật thơ phú.
Một hôm, Tạ Dật quá nhớ bạn mới viết một lá thư sang hỏi thăm và mong Phan Đại Lâm gửi cho mấy bài thơ mà ông mới sáng tác gần đây. Sau khi nhận được thư bạn, Phan Đại Lâm mừng lắm bèn lập tức hồi thư viết: “Dạo này đang là mùa thu khí trời mát mẻ, phong cảnh đẹp say đắm lòng người, đã khơi dậy trong tôi biết bao cảm hứng. Nhưng khốn nỗi lại bị những chuyện vụn vặt không đâu làm cụt hứng. Tối hôm qua, tôi nằm trên giường nghe tiếng gió lùa bên song, rừng thu xào xạc trong mưa đêm, máu thơ bốc lên, bèn vội vàng trở dậy lấy bút viết ngay trên tường câu: “Mãn thành phong vũ cận trùng dương”. Nhưng không ngờ giữa lúc này bỗng có một viên quan lại thu thuế sộc vào trong nhà, làm tôi mất hết cả hứng thơ. Cho nên tôi chỉ có mỗi câu này gửi tặng anh thôi”.
Do câu thơ này đã miêu tả được cảnh sắc mùa thu và cảnh rừng hoang quạnh quẽ rất thật và cũng vô cùng sinh động. Nên mặc dù nó còn chưa thành bài thơ, nhưng vẫn được người ta ưa thích.
Về sau, “Mãn thành phong vũ cận trùng dương” dần dần diễn biết thành câu thành ngữ “Mãn thành phong vũ”, nhưng nó không còn miêu tả về cảnh sắc mùa thu nữa, mà để ví về tin tức một khi chuyền ra sẽ lan đi nhanh chóng, khiến mọi người bán tán xôn xao.
Câu thành ngữ này thường chỉ dùng để chê bai.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Mao Toại tự tiến   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Thu 30 Oct 2008, 18:09

Mao Toại tự tiến


“Mao Toại tự tiến”. Tức Mao Toại tự tiến cử mình.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Sử ký - Bình Nguyên Quân liệt truyện”.
Năm 251 công nguyên, Hàm Đan thủ đô nước Triệu bị đại quân nước Tần bao vây. Vua Triệu vội cử Thừa tướng Bình Nguyên Quân đi sứ nước Sở, khuyên nước Sở cùng hợp sức với nước Triệu đánh lại quân Tần. Bình Nguyên Quân phụng chỉ bèn tuyển chọn 20 người có mưu trí cùng đi theo, nhưng qua tuyển chọn chỉ được có 19 người, ngoài ra chẳng còn người nào xứng đáng cả. Bấy giờ có một người tên là Mao Toại tự tiến cử rằng: “Ngài hãy để tôi đi theo cho đủ số”.
Bình Nguyên Quân hầu như không hề quen biết Mao Toại, và cũng chưa hề nghe ai nhắc đến người này, cho là anh ta không có tài cán gì, nên ngần ngại không dám nhận lời. Mao Toại thấy vậy mạnh dạn nói: “Nếu như ngài sớm để ý đến tôi, thì chắc chắn là tôi đã trở thành chiếc dùi nhọn trong túi vải đâm lòi ra ngoài. Bây giờ ngài hãy bỏ tôi vào trong túi có được không?”. Bình Nguyên Quân nghe vậy bèn đồng ý để Mao Toại đi theo.
Nhưng không ngờ, vua nước Sở không đồng ý cùng nước Triệu hợp sức đánh Tần, Mao Toại thấy Bình Nguyên Quân không còn biết ăn nói ra sao, vội bước lên khuyên vua Sở, thì bị vua Sở mắng cho một trận rồi đuổi ra ngoài. Mao Toại nổi giận cầm kiếm xấn đến gần vua Sở thét rằng: “Tôi đứng gần đại vương chỉ trong gang tấc, dù nước Sở có mạnh đến mấy cũng chẳng thể cứu được đại vương, tính mạng của đại vương hiện đang nằm trong tay tôi”. Mao Toại thấy vua Sở kinh hãi đứng đực người ra, bèn phân tích rõ mối lợi hại của việc hai nước hợp sức đánh nước Tần, lý lẽ thật rõ ràng thấu triệt.
Cuối cùng, vua Sở đã bị thuyết phục trước lời lẽ và lòng dũng cảm của Mao Toại, cùng Bình Nguyên Quân trích máu ăn thề liên hợp đánh nước Tần.
Hiên nay, người ta vẫn thường dùng câu thành ngữ “Mao Toại tự tiến” để ví với hiện tượng tự mình tiến cử mình đi làm một công việc nào đó.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Mê đồ tri phản   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Fri 14 Nov 2008, 02:40

Mê đồ tri phản


Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Quy khứ lai hề tự” của Đào Uyên Minh.
Đào Uyên Minh nhà thơ triều nhà Tấn là một người rất nổi tiếng trong lịch sử văn học TQ. Tuy ông là dòng dõi nhà làm quan, nhưng khi ông lên tám tuổi thì cha mất, đến năm ông mười hai tuổi thì mẹ mất, cảnh nhà nghèo xơ xác. Đào Uyên Minh tuy nhà nghèo nhưng lại là người có trí lớn, học hành rất chăm chỉ.
Về sau, do được người chú tiến cử, ông được làm huyện lệnh Bành Trạch (thuộc tỉnh Giang Tây ngày nay). Nhưng Đào Uyên Minh vốn tính rất say mê thiên nhiên, ông mới làm huyện lệnh được có mấy ngày mà đã nhớ nhà nhớ quê toan thôi chức trở về. Ông cảm thấy mình ra làm quan là để kiếm miếng cơm manh áo, nhưng sau khi có ăn có mặc rồi lại đi làm những công việc ngược với ý mình, nên lòng đau khổ vô hạn.
Ít lâu sau, Đào Uyên Minh được tim em gái đã mất tại Võ Xương (tức Ngạc Thành tỉnh Hà Bắc ngày nay). Ông muốn lập tức đi ngay để phúng viếng, nên đã tự động từ chức. Vậy là Đào Uyên Minh sau khi làm quan được hơn 80 ngày, lại trở về sống ở nơi đồng quê dân dã.
Theo sử sách ghi chép thì do Đào Uyên Minh không chịu khúm núm trước một tên đốc bưu do quận cử đến địa phương thị sát, nên mới bỏ quan về quê sinh sống.
Sau khi Đào Uyên Minh về sống ẩn cư, trong bài “Quy khứ lai hề tự” của ông, đã tổng kết về chặng đường sinh sống mà mình đã đi qua, ông nhận thấy tuy quá khứ không thể nào vãn hồi, nhưng tương lai còn có đủ thời gian để bù đắp. Ý nói việc mình ra làm quan là một sai lầm, hiện nay quy ẩn vẫn còn kịp. Mình đích thực đã đi lầm đường lạc l̀́ối, ̣điều may mắn là tuy đi lầm đướng nhưng biết quay trở lại. Có khá nhiều bài thơ đồng quê của ông chính là được sáng tác trong thời gian sau này.
Hiện nay, người ta vẫn thường dùng câu thành ngữ “Mê đồ tri phản” để ví với hiện tượng biết sai thì sửa.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Minh châu ám đầu   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Fri 14 Nov 2008, 02:41

Minh châu ám đầu


Ý của câu thành ngữ này thường dùng để ví về báu vật quý hiếm nằm trên tay người không biết về giá trị của nó.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Sử ký - Lỗ Trọng Liên Châu Dương liệt truyện”.
Thời vua Hán Cảnh Đế tại vị, do không lập tức lập ngôi Thái tử, nên người em trai của vua là Lương Hiếu Vương rất mong sau này mình sẽ kế ngôi vua. Do đó, ông thường cùng các thân tính của mình như Dương Thắng, Công Tôn Ngụy v v mật bàn mưu sách để đoạt ngôi vua.
Bấy giờ, Lương Hiếu Vương có một môn khách rất có tài đức tên là Châu Dương. Châu Dương sau khi biết được việc này liền khuyên Lương Hiếu Vương đừng có gây nên tai họa này. Dương Thắng và Công Tôn Ngụy rất lo sự việc bị bại lộ, bèn khuyên Lương Hiếu Vương bắt giam Châu Dương vào ngục. Châu Dương ngồi trong ngục đã viết một bức thư cho Lương Hiếu Vương, trong thư đã dẫn chứng rất nhiều thí dụ về các trọng thần bị oan trái, mà ông là một người trong số họ. Trong thư viết: “Tôi nghe nói báu vật quý hiế́m trên đời này là Minh nguyệt châu và Dạ quang bích. Nhưng nếu ta lén vứt nó ở trên đường, thì người qua đường sẽ ngơ ngác nhìn lác mắt, mà không dám nhặt nó lên là cớ làm sao? Đó là vì họ không biết tại sao nó lại nằm ở đây”. Lương Hiếu Vương hiểu rất rõ hàm ý của câu nói này, bèn tha cho Châu Dương. Ít lâu sau, trước lời khuyên của đại thần Ái Áng, Hán Cảnh Đế đã nhanh chóng lập ngôi Thái tử. Lương Hiếu Vương thấy vậy vô cùng căm tức, bèn mật sai người giết chết Ái Áng. Hán Cảnh Đế biết ngay là người của Lương Hiếu Vương gây ra vụ mưu sát này, nên bức hắn khai ra kẻ chủ mưu. Lương Hiếu Vương chẳng còn cách nào khác đành phải ra lệnh cho Dương Thắng và Công Tôn Ngụy tự sát. Nhưng Hán Cảnh Đế nào có chịu tha cho việc này. Cuối cùng, Lương Hiếu Vương đành phải mời Châu Dương sang đấu dịu vơi Hán Cảnh Đế, sự việc mới coi như kết thúc.
Hiện nay, có khi người ta vẫn thường dùng câu thảnh ngữ “Minh châu ám đầu” để ví với hiện tượng người tài giỏi những không được trọng dụng.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Như ngư đắc thủy   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Fri 14 Nov 2008, 02:42

Như ngư đắc thủy


Đây có ý ví về người hoặc tình hình rất hợp với ý mình.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Tam quốc chi - Ngô thư - Truyện Gia Cát Lượng”.
Cuối thời Đông Hán, thiên hạ đại loạn, các hào kiệt tới tấp nổi dậy. Nhằm thực hiện chí lớn thống nhất thiên hạ, Lưu Bị đã đi khắp nơi tìm kiếm nhân tài.
Trong thời gian ở thăm Lưu Biểu tại Kinh Châu, sau khi được biết về Gia Cát Lượng, ông bèn tìm đến núi Ngọa Long ở Long Trung thăm Gia Cát Lượng mời ông ra giúp nước. Nhưng Lưu Bị đến hai lần đều không gặp, lần thứ ba mới gặp được Gia Cát Lượng. Lưu Bị nói rõ ý định và lý tưởng cao xa của mình. Gia Cát Lượng nghe xong cũng rốc hết bầu tâm sư, nêu ra phương châm chiến lược đoạt lấy Ích Châu và Kinh Châu, phía Tây nam giao hảo với các dân tộc thiểu số, phía Đông liên hợp với Tôn Quyền, phía Bắc chống Tào Tháo. Đồng thời dự đoán sau này thiên hạ tất hình thành cục diện ba nước Thục, Ngụy, Ngô theo thế chân vạc. Lưu Bị nghe xong vô cùng mừng rỡ, bèn tôn Khổng Minh làm quân sư. Không Minh dốc sức phù tá Lưu Bị, nên được Lưu Bị rất tin cậy và trọng dụng.
Nhưng việc này lại khiến Quan Vũ và Trương Phi không vừa ý. Lưu Bị đã giải thích một cách rất hình tượng là ví mình như cá, còn Khổng Minh là nước. Còn nói tài chí của Khổng Minh là rất quan trọng trong việc giúp mình hoàn thành kế lớn tranh đoạt thiên hạ. Ông nói: “Ta được Khổng Minh khác nào như cá gặp nước, mong các chư tướng chớ có nói nhiều”.
Từ đó Khổng Minh trợ giúp Lưu Bị Bắ́c phạt, chiếm được Kinh Châu và Ích Châu, liên tiếp giành thắng lợi về mặt quân sự, cục diện quả nhiên hình thành ba nước thế chân vạc.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Y Nhi
Admin
Y Nhi

Tổng số bài gửi : 3173
Registration date : 22/11/2007

57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Phá kính trùng viên   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13Fri 14 Nov 2008, 02:45

Phá kính trùng viên


Ý của câu thành ngữ này là chỉ “Gương vỡ lại lành”.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Bản sự thi – Tình cảm” của Mạnh Khởi triều nhà Đường.
Từ Đức Ngôn - môn khách của Thái tử nước Trần thời Nam Triều và Công chúa Lạc Xương là vợ chồng rất mực thương yêu nhau. Triều chính nước Trần lúc bấy giờ rất hủ bại, Từ Đức Ngôn đã đoán biết nước Trần đang ̣đứng trước thảm họa bị diệt vong, vợ chồng mình sẽ buộc phải chia lìa, nên ông mới dặn vợ rồi bẻ chiếc gương gẫy làm đôi, mỗi người giữa một nửa làm tin để sau này lại đoàn tụ với nhau.
Ít lâu sau, vua nước Tùy Dương Kiên diệt được nước Trần thống nhất miền Bắc. Dương Tố là người có công trong việc tiêu diệt nước Trần không những được phong làm Việt Quốc Công, mà còn được nhiều phong thưởng, trong đó có Công chúa Lạc Xương. Còn Từ Đức Ngôn thì đành phải chạy trốn. Tuy tình cảnh vợ chồng bị chia lìa, nhưng họ vẫn nhớ thương nhau da diết. Ngày 15 tháng giêng năm đó, Từ Đức Ngôn đến một phiên chợ rất nhộn nhịp, thì thấy một cụ già đang ngồi bán một nửa mảnh gương đồng với giá rất đắt. Ông chăm chú nhìn kỹ thì nhân ra ngay đó là nửa mảnh gương của vợ mình. Thì ra bà già này là người đầy tớ trong Dương phủ được Công chúa Lạc Xương sai đem gương ra bán để tìm chồng mình.
Từ Đức Ngôn liền viết một bài thơ nhờ bà cụ chuyển cho Công chúa.
Trong thơ đại ý viết: Gương và người đều rời tôi mà đi, nhưng nay thấy gương mà chẳng thấy người.
Công chúa Lạc Xương sau khi đọc thơ và thấy mảnh gương kia của chồng, ngày nào nàng cũng đầm đìa nước mắt. Dương Tố biết được việc này thì vô cùng cảm động, bèn cho phép hai vợ chồng họ đoàn tụ và còn biếu tặng nhiều của cải.
Hiện nay, người ta vẫn thường dùng câu thành ngữ này để ví về việc sau khi vợ chồng lìa xa nhau hoặc tình cảm vợ chồng bị rạn nứt lại được đoàn tụ hòa hảo với nhau.

_________________________
57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Signat21
Về Đầu Trang Go down
https://www.daovien.net
Sponsored content




57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: 57 thành ngữ Trung Hoa   57 thành ngữ Trung Hoa - Page 4 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
57 thành ngữ Trung Hoa
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Similar topics
-
» Bất bình đẳng ở Trung Quốc
» Cái giá của lòng trung thực
» Chúc Mừng Trung Thu
» Trung Quốc bắt giữ ngôi sao từng đóng vai Mao Trạch Đông vì tội môi giới mại dâm
» Quán Hát Rong
Trang 4 trong tổng số 6 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: TRÚC LÝ QUÁN :: Tài Liệu-