Tâm sự bên dòng...
Lặng nhìn nước chảy biết là đâu
Đá sỏi chơi vơi nép dưới cầu
Lá rụng về nguồn trông cội gốc
Bọt tàn xuôi biển hóa cồn dâu
Nẻo đời ai vẽ màu bi lụy
Thuyền phận người xui cảnh úa sầu
Chất ngất niềm đau buồn diệu vợi
Hết rồi điệu lý vẳng canh thâu
th - Shiroi
01/12/2008
Tình đã tan
(đường liên vận)
Mộng hỡi , đêm này gửi lại đâu
Ta nhìn em khóc bước qua cầu
Ngày mai với họ đời chồng vợ
Trọn kiếp bên người phận biển dâu
Trên má giọt mưa đầy nỗi nhớ
Giữa sương nước mắt ướt cơn sầu
Tình yêu sẽ mãi xa vời vợi
Cúi mặt buồn rơi nặng giấc thâu
Cúi mặt buồn rơi nặng giấc thâu
Nàng ơi , duyên đã lỡ trăng sầu
Ngàn đời cách biệt nghe tình oán
Vạn kiếp chia lìa mộng bể dâu
Thương xót quay đầu nhìn cuối phố
Đau lòng cúi mặt bước qua cầu
Đường xa thiên lý nào em hỡi !
Nỗi nhớ mong này biết gửi đâu
Đông Hòa - Nguyễn Chí Hiệp
03.12.2008
chúc vui vẻ
Shiroi chậm chạp, sorry anh ĐH nhen, bài thơ của anh ĐH hay lắm.
Chúc anh ĐH vui nhiều.
Theo dòng...
Trôi nổi phương trời đến tận đâu
Lục bình èo ọt tạc chân cầu
Nương theo nước cuộn tìm bờ bến
Tựa lấy ghe chèo tấp bãi dâu
Nửa kiếp bềnh bồng hoa nở muộn
Một đời ngang trái rễ vương sầu
Nghe chăng ngọn sóng triều dâng mãi
Để cánh bèo trầm khóc vạn thâu
Để cánh bèo trầm khóc vạn thâu
Trong tim lưu lại những thương sầu
Lở bồi phận mỏng thân bùn đất
Vùi dập duyên hờ chốn ruộng dâu
Gió thổi vô tình đưa lạc nẻo
Mưa rơi hữu ý đẩy xa cầu
Hoàng lương mấy giấc nồi chưa cạn
Ngẫm lại thôi buồn nghĩ đến đâu!
th - Shiroi
09/12/2008
Một bóng
Đứng ngắm chiều buông biết nẻo đâu
Lơ thơ cành liễu ngả ngang cầu
Mây giăng giăng tím trên đường phố
Nắng trải trải vàng cả bãi dâu
Trở lại nơi xưa hằn nỗi nhớ
Quay về chốn cũ chỉ thêm sầu
Hắt hiu ngọn gió buồn hoang lạnh
Một bóng trong đêm giữa cõi thâu
Một bóng trong đêm giữa cõi thâu
Lần theo ngọn gió thả cơn sầu
Tấm thân mòn mỏi trong đời thế
Cuộc sống nổi trôi giữa biển dâu
Duyên đó như mây trôi cuối nẻo
Tình kia tựa nước chảy qua cầu
Giật mình tỉnh mộng hồn ngơ ngác
Người ở phương nào, ơ chốn đâu?
PDMH